Mùa xuân sắp về trên đất Việt. Chúng tôi lại nhớ các anh, những con dân của
Tổ Quốc đang vì mùa xuân yên bình trên non sông gấm vóc đang cnh giữ một dải
biên cương nơi đảo xa. Xin gửi các anh những lời yêu thương của một CCB, một
đồng đội cũ của các anh. Bài thơ tôi trích từ trường ca "Bài thơ viết từ cảm xúc khi đọc một bài báo". Bài thơ trích này khi in trong tập thơ "Gửi nhớ Trường Sa", NXB Văn học 2012, biên tập viên đã đặt tên là "Biên cương Tổ Quốc".
Ngoài biển Đông có một
phần thịt da con dân Tổ Quốc,
của linh hồn những chiến sỹ trên đảo nổi, đảo chìm giữa khơi xa
Tổ Quốc chính là lá Quốc kỳ anh lấy máu mình nhuộm thắm trên bãi đá Gạc
Ma
Giặc có thể giết anh nhưng phần giang sơn này không thể mất.
Tổ Quốc là Mốc Chủ Quyền do tổ tiên
và chúng ta đang dùng đến cả máu xương xây đắp
Một trăm mười một kinh độ Đông,
năm lăm phút, năm lăm giây Vĩ độ tám phía Bắc,
ba mươi tám phút ba mươi
Sừng sững giữa Biển Đông trên quần đảo san hô Bão Tố.
Sa Vĩ ngoài này cũng địa đầu sóng gió
Tôi thức đêm nay nghe gió thổi tận Pò Hèn
Tiếng còi tàu lẫn tiếng quân reo
“Sát Thát” biển Vân Đồn
Có phải chiến thuyền “Soái” của Nhân Huệ Vương Trần Khánh Dư
đang neo ngoài Cửa Lục.
Biển Đông, Trường Sa đang
mùa gió lốc
Các em hãy tựa lưng vào vững chãi gốc phong ba
Phía tay trái các em, nơi ấy có Nam Quốc sơn hà
Một trăm tám chục triệu cánh tay sẽ đan kết
hành tấm khiên thép khổng lồ
chắn che cho quần đảo.
Đất liền, hải đảo, biên
ải. Suốt một dải
cương thổ Việt Nam
đang gồng lưng chống bão
Những động thái này thành
kỹ nghệ đã bốn nghìn năm
Nghệ thuật này đã cụ thể hóa thành văn,
ghi rành rẽ trong “Đại cáo Bình Ngô”, “Hịch tướng sĩ văn”,
Tuyên ngôn độc lập”…
Kẻ kia chưa thuộc sử Nam ư?
Thì nhắc cho nó biết
đâu Đông Bộ Đầu, đâu Vạn Kiếp? Nhìn đấy Bình Than!
Một dải ba lần cuồn cuộn sóng Đằng Giang
Nó sẽ ngộ ra một điều thật
giản đơn: Tại sao “tự cổ huyết do hồng”.
Mỗi ngôi nhà cho đến mỗi
dòng sông
Nó có hiểu tại sao nhà và sông ở đây lại cùng chọn phương Nam
cho
mặt tiền và hướng chảy?
Kinh thành Thăng Long giặc bao phen đốt cháy
mà sóng Hồng Hà bốn ngàn năm vẫn kiêu hãnh khải hoàn ca.
Toàn vẹn lãnh thổ, lãnh hải, không phận Việt Nam có cả một phần
không thể tách rời: Trường Sa, Hoàng Sa
Thềm Tổ Quốc vươn dài nơi
Biển Đông
trùng trùng phong ba bão tố
Cửa ngõ nhà ta, ao nhà của ta, của
nổi,
của ta ta phải giữ
Cơ nghiệp này, giang sơn
này, sông núi này
phải giao lại trọn vẹn không thể thiếu một tấc
cho
vạn đại cháu con.
Hạ
Long 8/2012
(Trích trong tập thơ GỬI NHỚ TRƯỜNG SA-NXB Văn học 2012)