THƯ GỬI CON Ở TRƯỜNG SA
Mẹ của con chưa bao
giờ tới biển
Chỉ thấy nồm nam, gió
phương ấy thổi về
Thấy mồ hôi con ướp
mặn trưa hè
Chỉ mẹ biết. Mẹ thuộc
hơi con từ bé.
Ngót tháng nữa quê
nhà gặt lúa
Đồng thôn ta hạt đông
sữa, chắc đòng
Trà sớm hơn đang ken
hạt, đơm bông
Mẹ ước cỡ đầu sào dăm
tạ thóc.
Em gái con đã vào hè,
nghỉ học
Nó bảo vào phây để gặp gỡ Trường Sa
Em thấy con ngồi dưới
gốc phong ba
“Anh đen giòn mà cười tươi, mẹ ạ!”
Mẹ chẳng biết phây là gì cả
Nghe em con nói thế,
mẹ yên lòng
Biển nơi con hẳn dài rộng
hơn sông
Mẹ nghe nói phải cưỡi tàu đi phỏng?
Đừng cười mẹ viết điều
gì chưa chuẩn
Lời quê ta có vậy,
mộc mạc thôi
Con đóng quân ở tít tận mù khơi
Nhớ giữ sức, yên lòng
canh lũ giặc.
Còn điều nữa, mải
dông dài quên mất
Cái Tít nhà bác Tâm
luôn hỏi thăm con
Ấy, mẹ quên. Em nó
lại chữa luôn:
Là cái Tấm, mẹ quen
tên hồi bé.
Thư hôm nay viết ngắn
thôi, con nhé!
Mẹ bận chiều nay còn thăm
lúa đồng Chiêm
Hẹn thư sau, mẹ sẽ
viết nhiều thêm
Cho mẹ hỏi thăm tới anh
em, đồng đội.
Con biết đấy, người ở
quê rất vội
Thôi, mẹ dừng tay.
Nắng đứng bóng bên thềm
Mẹ mong con trai chân
cứng đá mềm
Tái bút: Nhớ gửi thư
cho Tấm nhé!
0h 27 29/5/2014
NGUYỄN
ĐÌNH THÁI