Dập dềnh sóng biếc, muôn đảo đá
Trùng điệp giăng thành, núi nhấp nhô
Thuyền trôi mờ ảo như cổ tích
Tiếng người thoảng gió, tựa như mơ
Thuyền quay về bến, chiều tím ngắt
Lòng thơ thư thái, họa đôi câu
Lão ngư nhẹ vuốt chòm râu bạc
Chợt ánh trăng non ló đỉnh đầu.
(Trích bài thơ cùng tên trong tập
LỬA THAN-NXB Hội Nhà văn 2012)
NGUYỄN ĐÌNH THÁI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét