Bất chợt tôi gặp một chùm thơ hay, hàm súc, cảm động, duy tình. Tôi đọc xong, ấm áp, rưng rưng. Một chùm thơ. Một chùm quả ngọt trĩu lòng.
Chùm thơ của NGUYỄN HỮU HÀ
Sinh năm 1946
Quê: Vĩnh tường-
Vĩnh phúc
Hội viên Hội Nhà văn Việt nam
Tốt nghiệp Đại học
bách khoa
Phục vụ trong QĐNDVN
1968-1994
Đã xuất bản 5 tập thơ
Nguồn: Báo CCBVN số
781 ra ngày 22/10/2009
ĐỢI THU
Chẳng còn mấy bữa
nữa sẽ heo may Hà Nội
ta nhớ em nên tưởng
đã thu rồi
bàng trước ngõ còn
xanh sắc lá
Cốm ra sàng
chỉ đợi lá sen thôi
Chẳng mấy nữa sẽ mùa
hôn lễ
Cây bên người
người say đắm bên
nhau
môi cứ thắm
mắt cứ nhìn thiêu
đốt
Ta cứ yêu
quên nỗi bạc đầu
DÌ TÔI
Quê mùa mộc mạc thế thôi
dì về đám cưới con
tôi lấy chồng
không đi thì chẳng
yên lòng
đi…mà vẫn ngại nâu
sồng khó coi
Liêu xiêu tải gạo bên người
Vẫn là dáng của mẹ tôi ngày nào
thảm êm bước thấp
bước cao
bàn chân mới khoả
nước ao lên bờ
Vuông khăn tần tảo từ xưa
hết bà đến mẹ, bây
giờ dì mang
bàn thờ nghi ngút
khói nhang
hình như tiếng mẹ sẽ
sàng gọi tôi
Xin đừng buồn thế dì ơi
ngày vui sao nước
mắt rơi đắng lòng
TƯỞNG NIỆM
Anh qua cây số mười năm
không ai chặn xe đòi
thư như ngày trước
ba ngôi mộ đội hình
hàng dọc
tán cây che chưa kín
chỗ em nằm
Vẫn biết chỉ là
những nấm đất không
Chúng anh đắp vội
vàng sau trận bom toạ độ
cả cánh rừng bị cày
lên nham nhở
như có tiếng hát thì thào trong gió
hồn các em không mách bảo được gì
Như có tiếng chân
khoả nước dưới khe
anh ngồi lặng giữa
ba nấm cỏ
biết gọi thế nào gửi
chút gió hương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét