Thứ Năm, 19 tháng 9, 2013

UỐNG RƯỢU VỚI GIỜI




Đêm thu ngất ngưởng rượu giời
Tay nâng chén quế ta mời giăng suông
Rượu này ta cất từ sương
Men từ đá núi, ủ hương của giời
Rượu ngon ta cất để mời
Giọt cay, giọt đắng, men đời đắng cay
Rượu buồn uống mãi chẳng say
Men đời ủ mãi càng cay, càng nồng
Mênh mông ngồi giữa mênh mông
Hư không uống cạn hư không kiếp người
Đêm nay làm bạn với giời
Rượu suông ha hả, ta cười với giăng.

                                          Viết ở vỉa hè 10/9/2013

                                          NGUYỄN ĐÌNH THÁI

2 nhận xét:

Dương Phượng Toại nói...

Hay lắm! Uống rượu với Giời thì giỏi quá! Một tứ thơ hay! Lại mời cả giăng nữa chứ. Giá khai thác thêm một chút nừa cho tận cùng cảm xúc thì bài thơ còn hay lên biết mấy!
Chúc mừng Nguyễn Đình thái uống rượu với giời!
Đêm nay uống rượu với giời
Vơi đầy chẳng bận một lời nào hơn
Một giọt lòng một giọt thơm
Cuối cùng chẳng rượu nào hơn... vợ mình!

Unknown nói...

Em cảm ơn bác đã ghé nhà thăm em