Chủ Nhật, 19 tháng 5, 2013

TRƯỚC ĐÀI TƯỞNG NIỆM LIỆT SĨ Ở THÀNH CỔ QUẢNG TRỊ




TRƯỚC ĐÀI TƯỞNG NIỆM LIỆT SỸ
       Ở THÀNH CỔ QUẢNG TRỊ

Tôi đã khóc, tay run lên khi giơ cao máy ảnh
Ghi hình đôi dép cao su, chiếc ba-lô, khẩu súng AK,
chiếc mũ thân quen, sương gió đã phôi pha.
Im lặng, giản đơn như các “chứng nhân” trong hòm kính.

Đó là tất cả gia tài-hành trang người lính
Chứng tích thiêng liêng trong cuộc chiến tranh,
khi cái chết, sự sống  như sợi chỉ mỏng manh,
khi anh hùng và cái đớn hèn đối mặt nhau trong gang tấc

Thảm cỏ xanh là “chứng nhân" có sức tỏa lan nhiều nhất
Bởi màu xanh kia được nuôi bằng triệu triệu giọt máu hồng
Ba cây số vuông còn nâng niu, ôm ấp trong lòng*
Hàng nghìn di hài của các anh quyện hòa trong bùn đất

ở cổ thành  bấy giờ không ai  được phép so đo được mất
Bom đạn quân thù thì muốn nghiền nát cả hành tinh
Nhưng chủ nghĩa anh hùng, lòng yêu nước, đức hy sinh
Các Anh khiến cả loài người phải nghiêng mình kính nể

Nhưng đồng đội tôi thì không kịp nghĩ nhiều đến thế
Chẳng cần loài người có biết đến mình không
Chẳng cần và cũng chẳng kịp để lại gì cho núi sông
Xương về đất, chỉ còn đây, chiếc ba-lô và cây súng thép

Còn lại những gì hôm nay chúng ta được biết
Đài tưởng niệm khiêm nhường và hòm kính quân trang
Lư hương trầm đang nghi ngút khói nhang
Nấm mồ chung phẳng phiu xanh tươi màu cỏ dại.

Những gì các anh gửi về sau cho nhiều niên đại
Chẳng còn nhiều, nhưng cũng chẳng ít đâu
Biển, hải đảo và trời xanh, mây trắng ở trên đầu
Ba mươi ba vạn cây số vuông hình hài Tổ Quốc**

Tôi chợt hiểu vì sao mình đã khóc
Tôi cũng là đồng đội của các anh
Họ đã đi qua suốt dọc cuộc chiến tranh
Mình chậm bước nhưng kịp là đồng chí

Đất nước mình có muôn ngàn nghĩa trang liệt sỹ
Xương cốt các anh được ôm ấp giữa quê hương,

giữa làng thôn, giữa đồng lúa yêu thương
Nhưng ở cổ thành này, chẳng ai còn nguyên vẹn.

Tôi gắng nghiêm, nghiêng tay chào theo điều lệnh
Chợt nhòa đi, như mê sảng giữa nắng trưa
Thành cổ ngời lên thắm đỏ, rực sắc cờ
Đài tưởng niệm cháy bùng hồn Tổ Quốc

                                           Thành cổ Quảng Trị 28/7/2007
                                                     Hạ Long 06/7/2011

                                                 NGUYỄN ĐÌNH THÁI
Bài in trong tập thơ LỬA THAN – NXB Hội Nhà văn 2012

Ghi chú: * Thành cổ Quảng Trị từ thời Nguyễn có diện tích
khoảng 3000m2 (3km2)
             ** Diện tích nước ta hiện nay khoảng 330.000 km2
                          

                         

                          

                         
                          
                          
                           

                        
                       

                       

                       
                       
                       
                       
                       
                                

                               
                                  


                                               

Không có nhận xét nào: