Thứ Sáu, 3 tháng 5, 2013

SÔNG VÀ BẾN*

Em vẫn là mãi mãi của anh
Dù anh phía mưa nguồn, em nơi này chớp biển
Anh là sông. Em là bến
Bến ôm sông. Sông ve vuốt bến em.

                                                                     Hai đứa ngồi ngắm một ngôi sao đêm
                                                                     Anh bảo: "Là Sao Mai đó"
                                                                     Em thì thầm vào tai anh thật nhỏ:
                                                                     "Đời Sao Mai chỉ vẻn vẹn một đêm".

Anh cười. Rồi ôm lấy vai em:
"Anh đùa đấy. Chưa gì đã dỗi
Hay em thích là nàng Sao Chổi,
quét anh đi. Như lá rụng mùa thu.

                                                                    Đến bây giờ anh lại ra đi
                                                                    Ở nơi ấy có bến nào không đấy
                                                                    Sông ve vuốt. Hay là sông cuộn chảy?
                                                                    Bến ngày xưa còn níu nổi sông về?

Bến dầm chân đợi mãi sông xưa,
khắc khoải chờ sông về bến cũ
Phía đầu nguồn đang vào mùa mưa lũ
Anh hãy về nương lại bến bờ em!

                                                                                           21h 24/9/2010

                                                                                  NGUYỄN ĐÌNH THÁI

*Rút trong tập thơ LỬA THAN - NXB Hội Nhà văn 2012

                                                                    

Không có nhận xét nào: