Thứ Hai, 10 tháng 6, 2013

KHÔNG BÁO TRƯỚC

Hôm qua có một bạn ở xa, lần đầu gọi điện thoại kêu: "Sao giọng cô trẻ thế ạ?" Mình đưa lại bài thơ này để các bạn thấy là PTTN đã tự chán mình đến mức nào nhé: "Tôi mà không mông má- Trông khác gì giẻ lau..."





Từ ngày chàng lấy vợ
Rồi định cư nước ngoài
Họ không hề gặp gỡ
Không một dòng email

Bất ngờ chàng gõ cửa
Nàng cũng hơi càu nhàu:
"Tôi mà không mông má
Trông khác gì giẻ lau!"

- Ừ, tôi không báo trước
Để thấy bà như xưa
Áo con thì không mặc
Tóc chỉ còn lưa thưa...

Họ trêu đùa chọc phá
Chê xấu nhau đủ điều
Tiếng cười như nắc nẻ
Không một lời thương yêu

Chàng lặng thầm nhận biết
Chiếc áo nàng đang mang
Là áo len xưa cũ
Chàng cởi trao cho nàng

Một ngày đông buốt giá
Cái thời còn đói ăn
Cái thời còn thiếu mặc
Cái thời đầy khó khăn...

Trong căn phòng sang trọng
Bàn nở đầy hoa tươi
Chàng không hề báo trước
Bỗng gặp thời đôi mươi.


                            Nhà thơ Phan Thị Thanh Nhàn

              



Không có nhận xét nào: