Thứ Hai, 3 tháng 6, 2013

THÁNG SÁU*



THÁNG SÁU

Tháng sáu rồi, anh vẫn nhớ tháng sáu xưa
Áo tím em nhuộm cả trời nhung nhớ
Nước mắt ai nhạt nhòe trang vở
Lưu bút còn đây mà em đã xa rồi

Tháng sáu. Trời mưa. Ngơ ngác.
Anh ngồi
Hoa phượng thì thầm nhưng anh không
nghe thấy
Anh nghiêng cả về phương em trong ấy
Phương Nam mùa này không thể vắng những cơn mưa

Phượng hồng lên, ve riu rít gọi mùa
Chùm vải mọng ơ hờ nơi tay anh ngơ ngác
Tiếng ve bỗng đâu cũng ơ hờ rời rạc
Một tiếng lao xao tự xa lắm vọng về.

Một tháng sáu đâu thể làm mùa hè
Một tiếng ve chẳng làm nên tháng sáu
Ta làm lại những mùa hè yêu dấu
Một mình em làm tháng sáu đổ mưa giông.
                                                Hạ Long 4/6/2013 lúc 9 giờ 43 phút
                                                            NGUYỄN ĐÌNH THÁI
* Chia sẻ bài đăng trên Fb của Hoàng Thùy Linh


Tháng Sáu về rồi, anh đã hay chưa?
Hoa phượng nở đỏ trời em nhung nhớ
Tàng cây xanh ve rộn ràng ngõ nhỏ
Ký ức ùa về rải trong nắng lung linh

Tháng Sáu về rồi, lời hẹn ước trong xanh
Mình sẽ gặp nhau vào mùa thu thay lá
Gom yêu thương em ru lòng qua hạ
Mơ màu lá rơi ở phía cuối con đường

Tháng Sáu về rồi… mang theo bao vấn vương
Giấc mơ yêu của một thời nông nổi
Những tháng năm từng ngập ngừng bối rối
Ánh mắt nồng nàn, như biển, như sông…

Tháng Sáu về rồi… anh có nhớ em không?
      Tháng Sáu về rồi, anh đã hay chưa?
      Hoa phượng nở đỏ trời em nhung nhớ
      Tàng cây xanh ve rộn ràng ngõ nhỏ
      Ký ức ùa về rải trong nắng lung linh


     Tháng Sáu về rồi, lời hẹn ước trong xanh

     Mình sẽ gặp nhau vào mùa thu thay lá

     Gom yêu thương em ru lòng qua hạ

     Mơ màu lá rơi ở phía cuối con đường

     Tháng Sáu về rồi… mang theo bao vấn vương
     Giấc mơ yêu của một thời nông nổi
     Những tháng năm từng ngập ngừng bối rối
     Ánh mắt nồng nàn, như biển, như sông…

    Tháng Sáu về rồi… anh có nhớ em không?

THƠ VIẾT Ở BIỂN

Một bài thơ tình đã được nhạc sĩ Phú Quang phổ nhạc trong MỘT TRĂM BÀI THƠ TÌNH do Hội VHNT tỉnh Hà Bắc (cũ) xuất bản năm 1987 là bài THƠ VIẾT Ở BIỂN.
Xin trân trọng giới thiệu bài thơ đó của nhà thơ Hữu Thỉnh

Hữu Thỉnh
THƠ VIẾT Ở BIỂN

Anh xa em
Trăng cũng lẻ
Mặt trời cũng lẻ
Biển cũng cậy mình dài rộng thế
Vắng cánh buồm một chút
đã cô đơn

Gió không phải là roi mà vách núi phải mòn
Em không phải là chiều
mà nhuộm anh đến tím
Sóng chẳng đi đến đâu
nếu không đưa em đến
Dù sóng đã làm anh
Nghiêng ngả
Vì em
Một bài thơ tình đã được nhạc sĩ Phú Quang phổ nhạc trong MỘT TRĂM BÀI THƠ TÌNH do Hội VHNT tỉnh Hà Bắc (cũ) xuất bản năm 1987 là bài THƠ VIẾT Ở BIỂN.
     Xin trân trọng giới thiệu bài thơ đó của nhà thơ Hữu Thỉnh

Hữu Thỉnh
THƠ VIẾT Ở BIỂN

Anh xa em
Trăng cũng lẻ
Mặt trời cũng lẻ
Biển cũng cậy mình dài rộng thế
Vắng cánh buồm một chút
                                đã cô đơn

Gió không phải là roi mà vách núi phải mòn
Em không phải là chiều
                           mà nhuộm anh đến tím
Sóng chẳng đi đến đâu
                             nếu không đưa em đến
Dù sóng đã làm anh
Nghiêng ngả
Vì em

BUỔI SÁNG




        Tôi xin trân trọng giới thiệu một bài thơ tình của nhà văn Nguyễn Thị Ngọc Tú in trong trang 94, tập thơ MỘT TRĂM BÀI THƠ TÌNH - Hội VHNT Hà Bắc (cũ) xuất bản năm 1987 như một nén hương thơm tưởng nhớ bà.
Những năm cuối thập kỷ 70 của thế kỷ trước, tôi đọc 3 lần cuốn tiểu thuyết ĐẤT LÀNG (1974) dày gần 600 trang khổ giấy 13X19 của bà. Còn tiểu thuyết BUỔI SÁNG (1976) dày 750 trang khổ giấy 13X19 thì tôi không mua được, phải nghe qua chương trình "Đọc truyện đêm khuya" trên Đài Tiếng nói Việt Nam hệ 2 vào lúc 22 giờ. Đêm đến áp tai vào cái radio Sông Hồng nghe mê mải nhưng không nghe được đủ các buổi đọc qua giọng truyền cảm của NSUT Kim Cúc. Đây là hai trong số rất ít những tác phẩm của nhà văn Nguyễn Thị Ngọc Tú viết về nông thôn Việt Nam trong giai đoạn HTXNN. Tác phẩm này của Nhà văn Nguyễn Thị Ngọc Tú có thể nói là đã sánh vai với CÁI SÂN GẠCH (tiểu thuyết), VỤ LÚA CHIÊM (tiểu thuyết) của cố nhà văn Đào Vũ, TẦM NHÌN XA (tiểu thuyết) của cố nhà văn Nguyễn Khải,...viết vào đầu những năm 60 của thế kỷ 20 khi miền Bắc mới phát động phong trào HTH nông nghiệp. Cuốn tiểu thuyết HẠT MÙA SAU (1984) tôi không được đọc.
             Nhà văn Nguyễn Thị Ngọc Tú cũng là những người đầu tiên xây dựng tờ báo VÙNG MỎ, tiền thân của báo QUẢNG NINH ngày nay. Nhà văn Nguyễn Thi Thu Huệ, con gái nhà văn Nguyễn Thị Ngọc Tú đã chào đời tại khu sơ tán Khe Hùm (Phường Hà Phong, thành phố Hạ Long, tỉnh Quảng Ninh) năm 1966.
            Xin mời các bạn yêu thơ thưởng thức bài thơ của cố nhà văn tài hoa Nguyễn Thị Ngọc Tú.

Nguyễn Thị Ngọc Tú
BUỔI SÁNG

Trong gian phòng nhỏ em ngồi
Ở trong em chỉ có trời và anh
Trời qua cửa sổ yên lành
Anh qua ánh sáng và tình yêu em


Bottom of Form

Top of Form

Chủ Nhật, 2 tháng 6, 2013

KHÔNG ĐỀ





Nhà thơ nổi tiếng với bài thơ "HƯƠNG THẦM" đã được nhạc sĩ Vũ Hoàng phổ nhạc có một bài thơ rất hay được tuyển trong tập MỘT TRĂM BÀI THƠ TÌNH do Hội VHNT tỉnh Hà Bắc cũ xuất bản năm 1987. Xin trân trọng giới thiệu bài thơ KHÔNG ĐỀ của nhà thơ Phan Thị Thanh Nhàn trong tập thơ này (trang 68). Đây cũng có thể coi là món quà mà nữ thi sĩ lão thành gửi tặng các bạn yêu thơ tình trên FB trong ngày chủ nhật.

Phan Thị Thanh Nhàn
KHÔNG ĐỀ

Rồi có thể ta nhìn nhau ngượng ngập
Anh đi cùng cô gái khác xinh tươi
Tôi cố để không rơi dòng nước mắt
Còn ai đâu thương mến dỗ cho nguôi?*

Rồi có thể vợ và con ríu rít
Anh nhẹ nhàng quên hết chuyện đôi ta
Anh hối hả đón cuộc đời hạnh phúc
Tôi bàng hoàng mãi chẳng hiểu ra

Rồi có thể đắng cay và đơn độc
Sao hôm nay tôi vẫn thấy yêu đời
Mỗi ngày sống có bao điều đẹp quá
Khi chiều về anh nháy mắt chào tôi

Chỉ một phút sống cùng nhau như thế
Tôi đã mang theo đến trọn đời.

1986


          * Bản in năm 1987 câu này là: "Còn ai thương mến dễ chi nguôi?". Sau đó, trên FB, nhà thơ Phan Thị Thanh Nhàn có nhắn tôi sửa lại theo nguyên tác: "Còn ai thương mến dỗ cho nguôi?".
             Đây là lỗi biên tập hoặc nhà in. Xin cáo lỗi và chân thành cảm ơn nhà thơ Phan Thị Thanh Nhàn.

NÓI VỚI ANH



Một trong những tác giả nữ có bài tuyển trong tập MỘT TRĂM BÀI THƠ TÌNH do Hội VHNT tỉnh Hà Bắc (cũ) in năm 1987, tôi thích một bài thơ của nữ thi sĩ Đoàn Thị Lam Luyến (Trang 56)
Xin trân trọng giới thiệu cùng các bạn yêu thơ tình trên FB:

Đoàn Thị Lam Luyến
NÓI VỚI ANH

Phép cộng của tình yêu
Là khi em hờn dỗi
Phép chia của tình yêu
Khi một lần nông nổi

Bên nhau tròn trăm tuổi
Ta vẫn thèm số dư
Thời gian dù tiếp nối
Tình yêu không phép trừ!

Gian khổ hay cách trở
Thương nhau thêm bội phần
Và với em khi đó
Tình yêu là phép nhân!
Một trong những tác giả nữ có bài tuyển trong tập MỘT TRĂM BÀI THƠ TÌNH do Hội VHNT tỉnh Hà Bắc (cũ) in năm 1987, tôi thích một bài thơ của nữ thi sĩ Đoàn Thị Lam Luyến. 
     Xin trân trọng giới thiệu cùng các bạn yêu thơ tình trên FB:

Đoàn Thị Lam Luyến 
NÓI VỚI ANH

Phép cộng của tình yêu
Là khi em hờn dỗi
Phép chia của tình yêu
Khi một lần nông nổi

Bên nhau tròn trăm tuổi
Ta vẫn thèm số dư
Thời gian dù tiếp nối
Tình yêu không phép trừ!

Gian khổ hay cách trở
Thương nhau thêm bội phần
Và với em khi đó
Tình yêu là phép nhân!

CON BỒ CÂU TRẮNG CỦA EM

Chị à, hôm nay chủ nhật, các con trông cháu, em soạn lại tủ sách cũ thấy cuốn MỘT TRĂM BÀI THƠ TÌNH do Hội văn học nghệ thuật Hà Bắc (cũ) ấn hành 5/1987. Nhà thơ Tế Hanh viết lời đề tựa. Danh họa Bùi Xuân Phái làm bìa. Trang 64 có bài thơ của chị. Em post lên mời chị xem lại. Mời gia đình FB thưởng thức bài thơ CON BỒ CÂU CỦA EM của nhà thơ, nhà biên kịch Nguyễn Thị Hồng Ngát

Nguyễn Thị Hồng Ngát
CON BỒ CÂU CỦA EM

Người đàn bà ngồi trong vườn hoa
Tung những mẩu bánh mì
Đàn bồ câu no nê mổ...
Người đàn bà ấy đi rồi
Một người khác lại đến
Ngồi vào chỗ của bà
Những mẩu vụn bánh mì lại được tung ra
Đàn bồ câu lại no nê mổ...
Xa anh rồi. Anh yêu ơi
Em sợ cái người đàn bà thứ hai kia
đến ngồi vào chỗ của người đàn bà thứ nhất
Nếu anh cũng giống như những chú bồ câu
Anh sẽ chẳng nhớ em đâu
Dù bánh mì của em có vị cay của gừng
vị mặn của muối
Có nước mắt của cách xa
có thao thức của nhọc nhằn mỗi tối
Viết những lời yêu gửi gió bay đi
Ôi những mẩu lạ bánh mì
Mong anh, anh yêu ơi đừng bao giờ đến nhặt
Chị à, hôm nay chủ nhật, các con trông cháu, em soạn lại tủ sách cũ thấy cuốn MỘT TRĂM BÀI THƠ TÌNH do Hội văn học nghệ thuật Hà Bắc (cũ) ấn hành 5/1987. Nhà thơ Tế Hanh viết lời đề tựa. Danh họa Bùi Xuân Phái làm bìa. Trang 64 có bài thơ của chị. Em post lên mời chị xem lại. Mời gia đình FB thưởng thức bài thơ CON BỒ CÂU CỦA EM của nhà thơ, nhà biên kịch Nguyễn Thị Hồng Ngát

Nguyễn Thị Hồng Ngát
        CON BỒ CÂU CỦA EM

Người đàn bà ngồi trong vườn hoa
Tung những mẩu bánh mì
Đàn bồ câu no nê mổ...
Người đàn bà ấy đi rồi
Một người khác lại đến
Ngồi vào chỗ của bà
Những mẩu vụn bánh mì lại được tung ra
Đàn bồ câu lại no nê mổ...
Xa anh rồi. Anh yêu ơi
Em sợ cái người đàn bà thứ hai kia
đến ngồi vào chỗ của người đàn bà thứ nhất
Nếu anh cũng giống như những chú bồ câu
Anh sẽ chẳng nhớ em đâu
Dù bánh mì của em có vị cay của gừng
                                    vị mặn của muối
Có nước mắt của cách xa
             có thao thức của nhọc nhằn mỗi tối
Viết những lời yêu gửi gió bay đi
Ôi những mẩu lạ bánh mì
Mong anh, anh yêu ơi đừng bao giờ đến nhé!
T

Thứ Bảy, 1 tháng 6, 2013

TẢN MẠN NGÀY CHỦ NHẬT VỚI NHÀ VĂN NGUYỄN HIẾU


         Hôm nay chủ nhật, hai thằng cháu Tôm và Tũn đã có mẹ chúng nó trông nom nên tôi mới có cơ hội dọn tủ sách. Báo Văn Nghệ từ hồi bác Nguyên Ngọc còn làm TBT, các tạp chí, sách mua từ những thập niên cuối 70 đến cuối thập niên 80 và đầu thập niên 90 của thế kỉ trước đã ố vàng, ghim đóng gáy sách đã han, mở cuốn nào cuốn ấy tả tơi ra từng tờ, từng mảnh. Lũ gián của bác Cả Hiếu nuôi, bò ra chạy nhập nhoạng, cuống cuồng.
      May mắn thay, giữa chồng sách cũ, tôi nhận ra tập thơ TÌNH YÊU CHO HÔM NAY do NXB Tác phẩm mới Hội Nhà văn xuất bản năm 1986. Cuốn sách dày 148 trang, in trên giấy xấu màu đen, in 3100 cuốn tại Nhà máy in Tiến Bộ gồm 74 bài thơ của 64 tác giả. Có 10 tác giả 2 bài là: Hoàng Nhuận Cầm, Nguyễn Duy, Anh Ngọc, Lữ Huy Nguyên, Ngô Văn Phú, Bùi Minh Quốc, Thanh Thảo, Vũ Duy Thông, Vương Trọng, Võ văn Trực. Tập thơ kỷ niệm 30 năm thành lập Trường Đại học Tổng hợp (1956 ~ 1986). Tôi chọn ra bài thơ của bác Cả của tôi - Nhà văn Nguyễn Hiếu để giới thiệu với bạn bè FB. Bài thơ này tôi tìm cả trong "thằng" Wikipedia cũng không thấy đâu. Trân trọng mời bác Cả Nguyễn Hiếu và các bạn xem lại bài thơ EM GÁI TÔI LẤY CHỒNG XỨ HUẾ

Em gái tôi là người làng Chèm
Đem lòng yêu chàng trai xứ Huế
Đường xe ngựa ô không có
Cả hai đi tàu hỏa về quê

Làm dâu An Cựu mới ba năm
Giọng nói nghe chừng đã nghiêng nghiêng
Cả nhà xuýt xoa vì vị ớt
Tiếng "dạ" mênh mang thay tiếng "vâng"

Gọi nhầm sông Hồng với sông Hương
Tiếng "yêu" không nói kêu là "thương"
Ở Chèm vài buổi ra nhìn núi
Nghe chừng lắng chuông Thọ Xương buông

Đã là đang vui nó lại buồn
Cất giọng mái nhì nó ru con
Hải Vân xa nhìn mây Tam Đảo
Xập xòe én liệng cuối ghềnh sông

Mẹ tôi mắng nó chóng đổi thay
Chóng quên ơn mẹ, quên công thầy
Nó cười ngượng nghịu - Không phải thế
Nhưng mà biết nói thế nào đây?

Ngày mai nó vô tưởng nó vui
Ai hay trong bữa lại bùi ngùi
Tôi bỗng hiểu rằng lòng con gái
Ở đâu âu đấy trách gì ai.

12-4-1984
NGUYỄN HIẾU
Hôm nay chủ nhật, hai thằng cháu Tôm và Tũn đã có mẹ chúng nó trông nom nên tôi mới có cơ hội dọn tủ sách. Báo Văn Nghệ từ hồi bác Nguyên Ngọc còn làm TBT, các tạp chí, sách mua từ những thập niên cuối 70 đến cuối thập niên 80 và đầu thập niên 90 của thế kỉ trước đã ố vàng, ghim đóng gáy sách đã han, mở cuốn nào cuốn ấy tả tơi ra từng tờ, từng mảnh. Lũ gián của bác Cả Hiếu nuôi bò ra chạy nhập nhoạng, cuống cuồng.
        May mắn thay, giữa chồng sách cũ, tôi nhận ra tập thơ TÌNH YÊU CHO HÔM NAY do NXB Tác phẩm mới Hội Nhà văn xuất bản năm 1986. Cuốn sách dày 148 trang, in trên giấy xấu màu đen, in 3100 cuốn tại Nhà máy in Tiến Bộ gồm 74 bài thơ của  64 tác giả. Có 10 tác giả 2 bài là: Hoàng Nhuận Cầm, Nguyễn Duy, Anh Ngọc, Lữ Huy Nguyên, Ngô Văn Phú, Bùi Minh Quốc, Thanh Thảo, Vũ Duy Thông, Vương Trọng, Võ văn Trực. Tập thơ kỷ niệm 30 năm thành lập Trường Đại học Tổng hợp (1956 ~ 1986). Tôi chọn ra bài thơ của bác Cả của tôi - Nhà văn Nguyễn Hiếu để giới thiệu với bạn bè FB. Bài thơ này tôi tìm cả trong "thằng" Wikipedia cũng không thấy đâu. Trân trọng mời bác Cả Nguyễn Hiếu và các bạn xem lại bài thơ EM GÁI TÔI LẤY CHỒNG XỨ HUẾ

Em gái tôi là người làng Chèm
Đem lòng yêu chàng trai xứ Huế
Đường xe ngựa ô không có
Cả hai đi tàu hỏa về quê

Làm dâu An Cựu mới ba năm
Giọng nói nghe chừng đã nghiêng nghiêng
Cả nhà xuýt xoa vì vị ớt
Tiếng "dạ" mênh mang thay tiếng "vâng"

Gọi nhầm sông Hồng với sông Hương 
Tiếng "yêu" không nói kêu là "thương"
Ở Chèm vài buổi ra nhìn núi
Nghe chừng lắng chuông Thọ Xương buông

Đã là đang vui nó lại buồn
Cất giọng mái nhì nó ru con
Hải Vân xa nhìn mây Tam Đảo
Xập xòe én liệng cuối ghềnh sông

Mẹ tôi mắng nó chóng đổi thay
Chóng quên ơn mẹ, quên công thầy 
Nó cười ngượng nghịu - Không phải thế
Nhưng mà biết nói thế nào đây?

Ngày mai nó vô tưởng nó vui
Ai hay trong bữa lại bùi ngùi
Tôi bỗng hiểu rằng lòng con gái
Ở đâu âu đấy trách gì ai.

                                     12-4-1984
                                   NGUYỄN HIẾU

MÙA LÚA MỚI TRÊN VÙNG ĐẤT THIÊN TRƯỜNG

                               Ảnh: Cổng đền Trần ở phường Mỹ Lộc (TP Nam Định)                                                         
               Vùng đất Xuân Trường - Giao Thủy một phía giáp biển, một phía giáp vùng Hải Hậu, còn hai phía được tắm mát bởi phù sa sông Hồng và sông Ninh Cơ. Bên kia sông Ninh Cơ là vùng đất Trực Ninh. Đây là một trong những vùng đất thang mộc của nhà Trần. Trong ba lần giặc Nguyên sang cướp nước Đại Việt thì cả ba lần vua tôi nhà Trần đều bỏ kinh thành Thăng Long, xuôi dòng sông Cả (sông Hồng) lui về hương Tức Mặc. Nơi đây, các vua Trần xây dựng nhiều hành cung. Nhiều cuộc nghị sự đã diễn ra tại đây. Một trong những hành cung đó bây giờ là di tích đền Trần thuộc phường Mỹ Lộc, thành phố Nam Định. Năm 1262, vua Trần Thái Tông cho lập phủ Thiên Trường. Điều này có nghĩa, trước năm 1262 chúng ta đã có làng Tức Mặc với đơn vị hành chính là cấp hương (giống như ở thời Lý). Nhưng khi ấy, một làng (hương) to bằng một huyện bây giờ. Sau đó Thượng hoàng Trần Thái Tông đã xuống chiếu đổi hương Tức Mặc thành Phủ Thiên Trường. Trong Dư địa chí, Nguyễn Trãi chép: Phủ Thiên Trường bao gồm 4 huyện: Giao Thủy, Nam Chân, Mỹ Lộc và Thượng Nguyên. Hành cung Tức Mặc khi đó là thủ phủ. Kể từ khi chính thức được đổi thành Phủ Thiên Trường (1262) đến nay (2013), Thiên Trường- Nam Định đã trải qua 751 năm lịch sử.
             Tôi về nơi đây những ngày lúa hai bên đường tỉnh lộ và ven đê sông Hồng, sông Ninh Cơ đã chín. Tuy chưa chín rộ, còn nhiều thửa ruộng mới chín đỏ đuôi nhưng nhìn khắp cánh đồng đã trải một màu vàng óng ả. Lúa bằng đầu cây, không có thửa nào cây cao trội vì nông dân cấy cùng một giống lúa, cấy cùng một thời điểm sau tết ta. Buổi tối đi trên đường làng hoặc ra hóng mát phía bìa làng, hương lúa phả về thơm nức. Những đám rơm đã tuốt sạch hạt thóc phơi rải rác trên đường làng cũng vẫn tỏa ngào ngạt hương lúa mới. Bà con không đun rơm nữa mà chỉ phơi khô đốt bón ruộng. Nhiều gia đình dùng ga, bếp than tổ ong hoặc đun bếp trấu. Đi trên đê sông Ninh Cơ, gió mát rượi từ sông phả sang, từ cửa biển Thiên Trường (Giao Thủy) thổi vào lồng lộng mang theo ngạt ngào hương lúa mới đầu mùa. Tiếng chuông nhà thờ xứ Bùi Chu ngay cạnh sông Ninh Cơ thong thả buông, xen lẫn tiếng sáo diều vi vút làm tôi nao nao trong tâm trí. Bất giác, tôi nhớ đến giai điệu bài hát "Ngày mùa" của cố nhạc sĩ Văn Cao. Ông viết bài hát này năm 1948 nhưng vẫn tươi rói giai điệu một mùa vàng nông thôn Việt Nam yên bình. Tôi rất yêu bài hát này như yêu đồng lúa chín trĩu vàng nơi quê nhà mến thương

Ngày mùa vui thôn trang,
lúa reo như hát mừng.
Lúa không lo giặc về
khi mùa vàng thôn quệ
Ngày mùa vui thôn xóm,
đầy đồng giáo với gươm,
súng tì tay anh đứng,
em ngừng liềm trông sang.
Lúa lúa vàng, đồng lúa bát ngát trờị
Bao tay liềm từng nhánh lúa thơm rơị
Ngày vui quân du kích đứng im trông lúa dập dờn.
Người người qua gánh lúa,
nón nghiêng nghiêng cười ai
(Ngày) mùa vui thôn trang,
cũng như trên cánh đồng.
Nhớ công ơn già Hồ,
khi mùa vàng quê hương.
Ngày mùa quân du kích
đặt từng gánh trước sân,
dân làng vui như tết,
qua mùa này không lọ
Gánh thóc vàng từng lớp gánh về.
Gánh thóc vàng từng sớm nắng trên đê
Ngày vui quân du kích đứng im trông lúa dập dờn
Rồi rời sang xóm khác, nhớ lúc ai nhìn theọ


Thứ Ba, 28 tháng 5, 2013

KHÓM CHUA ME (TẢN VĂN)

THU ĐÃ QUA


                                                                                  



                                   THU ĐÃ QUA

                          Mùa thu đi qua sân nhà em,                 
                          nhuốm vàng màu áo
                          Mùa thu đi qua ngõ nhà anh,
                          mây trắng bồng bềnh hư ảo

                      
                          Lá vàng rơi nghiêng,
                          nỗi nhớ rơi nghiêng,
                          rót vào chén rượu,
                          chạm bờ môi giọt đắng

                      
                          Lạnh bờ vai
                          Mùa thu đi qua tự bao giờ.

                                                       
                                                                 05h 24/3/2004
                                                          
                                                          NGUYỄN ĐÌNH THÁI













EM - CON ĐƯỜNG VÀ GIỌT SƯƠNG*

          
Ánh sao trời mờ tỏ khuôn mặt em,
con đường vắng sương đêm mát đất
Lóng lánh sao, long lanh đôi mắt,
lúm đồng tiền in dấu đỏ ngực anh

                                       Rạng rỡ em cười, đôi mắt long lanh
                                       Sương đêm xuống làm duyên trên mái tóc
                                       Nồng nàn hương thơm trong hơi thở gấp
                                       Anh chạm vào thổn thức vai em

Chỉ hai đứa mình ngồi với sương đêm,
em nũng nịu nép vầng ngực anh vạm vỡ
Em khúc khích trong ấm nồng hơi thở
Em mải mê, ngọt lịm môi xinh

                                         Cả thời trai anh ngơ ngác đi tìm
                                         Vạn quả đắng, trời đền riêng quả ngọt
                                         Gieo triệu hạt mới gặt mùa hạnh phúc
                                         Ta ươm hoa cho kết trái vụ sau

Sợi tơ trời trói ta lại với nhau
Tình yêu chỉ đôi tim mách bảo
Em ơi, rồi sẽ qua mùa giông bão,
em lại cười khúc khích giữa ngực anh

                                                                             4-/2003

                                                                  NGUYỄN ĐÌNH THÁI

* Rút trong tập thơ GƯƠNG THAN LẤP LÁNH - NXB Văn học 2011





ĐỢI THU*


    
Có một chiều Tháng Tám, anh vắng em,
ly rượu tràn, không buồn đưa tay nhấc
Lá vàng rụng, vương trên mái tóc,
rớt xuống bàn, nỗi nhớ cong queo

Bao người qua, anh thơ thẩn trông theo
Chợt tiếng quen, giật mình xoay ghế lại
Tiếng dịu dàng của mấy cô con gái,
không phải em. Em ở tận nơi nao?

Thu úa vàng ở tít tận trời cao,
anh ngước mắt chạm cái nhìn vòm lá,
chợt chạm vào long lanh cái nhớ
Chạm vào môI, ly rượu rơi nghiêng

Chiều muộn dần, đợi mãi chẳng thấy em
Rượu hết rồi, lấy chi bầu bạn
Chén khô rồi, nhưng nhớ thì không cạn,
nỗi khổ nào bằng nỗi khổ chờ mong?

Em lỡ hẹn, để  anh đợi trông,
Rượu uống một mình say nghiêng, say ngả
Bất giác, đưa tay cầm chiếc lá,
thổi bay lên trời, anh thầm gọi: thu ơi…

                                                    16/8/2003

                                     NGUYỄN ĐÌNH THÁI

* Rút trong tập thơ GƯƠNG THAN LẤP LÁNH
   NXB Văn học 2011









CHIỀU VẮNG EM


Thứ Hai, 27 tháng 5, 2013

VŨ KHÚC THỢ LÒ

        

                         Tặng con tôi và tất cả thợ trẻ Than Hà Lầm  

          Người thợ lò tôi gặp chiều nay
          Chính là người như tôi đã thấy
          Người thợ ấy đêm qua trên sàn nhẩy
          Tôi gặp anh trên chuyến Mô tô ray

          Anh nhịp nhàng trong vũ điệu mê say
          Xoay tròn Vans, bốc lửa Cha cha, Rumba sôi nổi
          Tôi thử hình dung qua từng bước nhảy
          Nhịp khúc nào khéo xoay nhịp choòng khoan

          Vũ điệu Rum-ba nhún nhảy tới gương than
          Kíp lê múa Tang go trên băng tải
          Lò thủng, gió tươi lùa. Vans trong lò cái
          Roc. Phăm phăm, xối xả vỉa than tuôn

          Vuốt mồ hôi, lại luyến láy “người ơi”,
          hẹn người về gương than đen nhánh
          Cặp mắt nào chợt về lóng lánh
          Tình chát dân ca, giòn phách lới lơ

          Lò chợ chiều ngập vũ điệu Rum ba
          Mìn nổ, tựa Roc sàn đang bốc lửa
          Vạm vỡ ngực trai. Than ào như suối vỡ
          Tim trai lò thậm thịch Cha cha cha

          Anh gặp tôi sau buổi tan ca:
         “ Ai dám bảo thợ lò không sành điệu
          Ai thiếu gì nhưng chúng tôi không thiếu,
         chủ nhật nào cũng vũ điệu Cha cha cha”

                                                         4/7/2010
                                              Sửa lại:30/9/2010
                                                                                
                                           NGUYỄN ĐÌNH THÁI


                                                  




BỨC PHÁC HỌA THỢ LÒ CƠ BẢN*

                                                                           Tặng thợ lò KTCB1
 
                             Ẩn đằng sau gương mặt loáng mồ hôi
                             là nét duyên của thợ lò Cơ bản (1)
                             Khuất phía trong tấm áo xanh bụi bám.
                             vạm vỡ ngực trần của những chàng trai.

                             Tổ chúng tôi nhiều tuổi nhất mới hăm hai,
                             còn sàn sàn đôi mươi, mười chín
                             Tranh luận với nhau, ít người chịu nhịn,
                             bởi chẳng đứa nào lép vế chịu làm em.

                             Ba mươi chàng trai, ba mươi trái tim,
                             chạm mặt gương than là chung nhịp đập
                             Gương mặt ngời lên, những bắp tay săn chắc
                             Vỉa đá dày phải lùi bước trước chúng tôi.

                             Vì chống dựng lên, lưng áo sũng mồ hôi
                             Uống bao nhiêu cũng không nguôi cơn khát
                             Thế mà hứng, lại hòa chung giọng hát
                             Cơn khát bay đi như chưa khát bao giờ.

                             Phút giải lao cả tổ tập làm thơ
                             Hì hục ghép vần, lại loay hoay chấp bút
                             Thế mới biết làm thơ là khó thật.
                             nhọc nhằn hơn chống cả mấy vì gương (2).

                             Xong vỉa Cánh Tây (3), cả tổ lại lên đường,
                             gõ vào đất bắt vàng đen (4) mở cửa.
                             Sàn sàn đôi mươi, sàn sàn ba chục đứa
                             Tổ Quốc cần than, có chúng tôi!

                                                                                       04/8/2005

                                                                            NGUYỄN ĐÌNH THÁI
                            Bài thơ in trong tập thơ KHƠI NGUỒN SUỐI THAN – NXB Văn học 2010

CHÚ THÍCH:
(1)  Công trường Kiến thiết cơ bản I (Viết tắt là KTCBI) tên một  trong những đơn vị chuyên đào lò chuẩn bị của Công ty Cổ phần Than Hà Lầm – Vinacomin.
(2)  Thuật ngữ nghề mỏ: Tiết diện (mặt cắt phẳng của đá hoặc than) theo khuôn (hộ chiếu) một vì chống lò. Vật liệu dùng chống lò bằng gỗ hoặc kim loại. Ngày   nay loại vì chống này người ta dùng thép chịu lực.                                                                                        
(3)  Tên một vỉa (khu vực khai thác). Vỉa: Một dải đất có tài nguyên than (danh từ địa chất).
(4)  Mỹ từ chỉ than có ý nghĩa ví than quý như vàng. V.I Lê nin đã từng gọi than là “Bánh mỳ của công nghiệp nặng”.



                                                     






KHÚC THƠ TÌNH THỢ MỎ*


                          Ở dưới lò sâu anh gửi em chút ấm
                          Trên ấy nhà sàng có lạnh lắm không em?
                          Đêm. Gió đại hàn. Em có mặc ấm thêm?
                          Anh nhớ nhiều về em lắm đấy!

                          Em thấy không, than dưới lò như sông chảy
                          Vầng ngực anh sưởi nóng sông than
                          Em có thấy ấm nồng tay em
                          hơi thở vỉa than hòa tiếng anh đang thở gấp?

                          Trái tim anh đang hoà cùng nhịp đập
                          Tần suất của tim chung tần suất sàng em
                          Nhịp máy sàng hoà cùng nhịp choòng khoan
                          Anh nghe rõ nhịp tim em trên ấy.

                          Băng tải dài như sông than đang chảy
                          Máy sàng than tựa cầu bắc ngang sông
                          Mưa xuân giăng kết bảy sắc cầu vồng
                          Nhờ sông than nối lò sâu lên em đấy.

                          Áp vào vách than nghe nhịp nhàng tiếng máy
                          Nghe cả tiếng kíp-lê nhảy vũ khúc trên sàng
                          Nghe tiếng mầm cây. Xuân đã sang
                          Nghe tiếng lòng em. Xuân đang đến.

                          Giêng hai này, mùa xuân ước hẹn
                          Mùa cau tươi, mùa trầu quế nồng th¬m
                         Th­a mÑ, th­a thÇy, anh ®Õn cÇu h«n
                          Lễ vật đón dâu: Khúc thơ tình thợ mỏ.

                                                                2h 9/1/2012
                                                      NGUYỄN ĐÌNH THÁI

           Bài đã in trong: - Tập thơ LỬA THAN – NXB Hội Nhà văn 2012
                                      - Tạp chí THAN – KHOÁNG SẢN VIỆT NAM
số Tết Quý Tỵ 2013.
*Giải khuyến khích thơ Lê Thánh Tông lần thứ XIV
năm 2011