Thứ Hai, 25 tháng 3, 2013

UỐNG RƯỢU VỚI BẠN NGÀY THANH MINH


          Mới cách nay gần một năm, tôi về quê trong tiết Thanh Minh.
Đã phôn trước cho bạn: Thạc sỹ ngữ văn Nguyễn Đình Hiểu. Tôi và
Hiểu là anh em họ. Tôi chi trên. Hai vợ chồng Hiểu đều học ĐHSP I
 Hà Nội, cùng làm luận văn Thạc sỹ. Hiểu đang là Phó hiệu trưởng,
Bí thư chi bộ, Chủ tịch Hội CCB Trường PTTH Nguyễn Đức Cảnh,
TP Thái Bình. Nhớ bạn, tôi đưa bài này lên. Văn cảnh trong bài là
văn cảnh tả thực cuộc rượu trưa ấy

                                UỐNG RƯỢU VỚI BẠN NGÀY THANH MINH
              
                                                                  Cho Nguyễn Đình Hiểu
                      

                        Bạn ở làng giờ lên thành phố              
                        Làm nghề gõ đầu trẻ độ thân
                        Mười lăm năm mới gặp lại một lần
                        Hò hẹn mãi mới có ngày tái ngộ

                        Bạn chăn trâu ngày nào, vẫn thế
                        Chỉn chu, chững chạc từ xưa
                        Mực thước, đắn đo cả dấu phẩy trong thơ
                        Mình “mắng vốn”: “Lão đồ gàn mô phạm!”

                        Đã bốn lăm năm hai thằng kết bạn
                        Đứa nào đứa nấy tóc hoa râm
                        Mẹ nhìn chúng tôi chễm chệ bên mâm:
                        “Dễ thường tóc các con bạc hơn tóc mẹ!”

                        Mình chợt nhìn lên. Chao ôi, đúng thế!
                        Tóc mẹ còn xanh. Mình, bạn trắng nửa đầu
                        Nâng chén lên, mình “phán” nhẹ một câu:
                        “So với Ông Bành, vẫn còn xuân sắc chán!”*

                        Một chén lên. Hai chén nâng. Ba chén cạn
                        -“Mày nhỉ, ngày xưa chẳng uống rượu bao giờ”
                        -“Ơ, thằng này, mày nói cứ như đùa,
                        ngày còn bé ai cho ta uống rượu”

                        -“Ừ nhỉ, tao quên”. Ngon. Rượu ngon mềm lưỡi
                        Chuyện trên trời, dưới biển cứ huyên thuyên
                        Thằng bạn cười: “Cứ nói tiếp, kẻo quên,
                        cho bõ mười lăm năm tao với mày gặp lại”

                        Tính mình thế, lanh chanh, hay cãi
                        Bạn hiểu lòng, cười mỉm, lặng yên
                        -“Nhớ lắm mày ơi, một thuở hoa niên
                        Tao cưỡi trâu, mày le te gánh cỏ”

                        -“Nằm ngửa bờ sông, mày đưa tay lên trỏ
                        Đố mày đám mây kia mang dáng hình gì?”
                        -“Những ngày vui sinh hoạt thiếu nhi
                        Mày cãi tao, đòi tranh dùi trống cái”

                        Ôi, chí choé, hơn thua như cái ngày thơ dại
                        Mẹ tôi cười, ngấn lệ: “Rõ trẻ trâu!”
                        Đã làm ông, tóc điểm bạc mái đầu
                        Trong mẹ, vẫn y nguyên hai thằng bé

                        Ô hay, mấy vỏ chai say nghiêng, say ngả
                        Lão “đồ gàn” vẫn cứ tỉnh như không
                        Mình ngấm ngầm đắc ý trong lòng:
                        “Tửu lượng độ này mình oai ra phết!!!”

                        Thức nhắm còn nguyên, rượu thì vừa hết
                        Chia tay nhau giữa tiết thanh minh
                        -“Thôi mày về ngoài ấy, Quảng Ninh
                        Tao ngược phố, hẹn ngày tái ngộ”

                        Cuộc đời nào cũng vương nhiều sương gió
                        Biết mấy thanh minh về lại thôn quê
                        Giữa trùng khơi, vẫn nhớ một nẻo về
                        Bạn và ta, tiết Thanh minh ngồi uống rượu

                                                                 Làng Gọc 04/4/2012
                                                                 Giữa trưa thanh minh
                                                                 Hạ Long 02h30 13/4/2012

                                                                  NGUYỄN ĐÌNH THÁI
                         *Ý thơ Bác Hồ:
                                                   “Sáu mươi tuổi vẫn còn xuân chán
                                                    So với Ông Bành vẫn thiếu niên”
                       
                       
                       

                       
                        

Không có nhận xét nào: