Thứ Năm, 11 tháng 4, 2013

NGUYỄN AN, MỘT GIỌNG THƠ CÒN KHÉT NỒNG MÙI KHÓI SÚNG


               Nhà thơ Nguyễn An như tôi đã biết, đã gặp và đã đọc. Vẫn cái ào ạt, sôi nổi trong cách diễn đạt. Vẫn một tính cách say mê, hiếu khách và hồn hậu. Là một doanh nhân thành đạt nhưng tình yêu thơ trong anh vẫn tươi rói. Vẫn cách nghĩ, nết đi của một sĩ quan quân đội - một người lính đã trải qua 30 năm chiến đấu ở các mặt trận: Cực Nam Trung bộ, Quân khu V, Quân khu IX ngày đánh Mỹ.
              Hiện nay ngoài việc quản lý một doanh nghiệp đang ăn nên, làm ra ở thành phố bên bờ vịnh Hạ Long xinh đẹp, anh còn là một người đang có trách nhiệm chủ chốt trong CLB thơ CCB, trực thuộc Hôi CCB thành phố Hạ Long. Phòng làm việc ở cơ quan và phòng văn kiêm phòng ngủ của anh ngó ra chân sóng vịnh kỳ quan gió lộng. Tôi và anh hay ngồi đó nhìn ra mặt vịnh xanh biếc màu xanh biển cả mà bình thơ. Một tâm hồn thơ tươi trẻ vẫn thoảng mùi khói súng thuở đương trai.
             Xin trân trọng giới thiệu một bài thơ của anh đã đoạt giải thơ Lê Thánh Tông lần thứ XV năm 2012 vừa được trao ngày 27/3/2013 nhân Ngày thơ Quảng Ninh lần thứ XXVI (29/3/1088 - 29/3/2013). Bài thơ này anh viết 6/1974.

    

                               ẢNH
Nhà thơ Nguyễn An bên cửa sổ phòng Văn của anh
  Ngoài kia là nhấp nhô vạn đảo đá vịnh Hạ Long


                  VIẾNG BẠN
Viếng Đỗ Thị Thanh Tân – nguyên Quân y Biên phòng
hy sinh năm 1972 tại nhà máy Điện cọc 5

Chiều hiu hắt  tôi trở về xóm cũ
Thăm bạn xưa yên ngủ ven đồi
Đám cỏ may giăng hàng trước lối
Cây thông già lá rủ đơn côi

Vẫn như em giản dị thế thôi
Áo quần thâm trọn đời con gái
Trong mưa gió nấm mồ như co lại
Bông hoa sim hoang dại đến đau lòng.

Chốn vĩnh hằng em có tin không
Anh thương em se lòng khi lạnh giá
Mộ đơn côi úa vàng cỏ ngả
Em đi xa nhưng dạ vẫn học trò

Một đời người bao nỗi âu lo
Em gửi lại cho anh phần sóng gió
Cây xấu hổ vẫn giữ mình xấu hổ
Như em xưa bẽn lẽn buổi hẹn hò.
           
Hạ Long 6/1974



Không có nhận xét nào: