TRĂNG NGÀY CŨ
Có hai người dưới trăng,
nhờ vầng trăng làm chứng
Có vầng trăng rất sáng ở trên cao
Tháng bẩy, sắp đến rằm, trăng đẹp
Trăng tròn đầy nhờ hai tuần trăng
khuyết
Lòng khuyết rồi, chẳng biết có
tròn không?
Chẳng hay người còn nhớ đến vầng
trăng?
Đêm đêm ta gõ vào thang nhạc,
Nhặt trăng rơi bọc vào câu hát,
cơn mưa rào cắt vụn vầng trăng
Câu hát ru giấu nỗi nhớ vào
trong,
trốn đâu cũng mặt người soi tỏ
Ta giấu đêm vào giấc mơ vụn vỡ,
trái tim hồng trốn ở câu thơ
Ta hát người nghe về bao nỗi đam
mê,
người trách ta viển vông như
huyền thoại
Người yêu ta chỉ vì ta khờ dại
Người chê ta, hắt hủi cả vầng
trăng
Chẳng còn chi ta gửi lại tháng
năm,
chỉ mảnh trăng buông neo vào
tháng bẩy
Người còn thương, xin nhớ về ngày
ấy
Trăng khuyết rồi, lòng đừng
khuyết theo trăng
12/7/2003
NGUYẾN ĐÌNH THÁI
2 nhận xét:
Lời dặn cuối bài rất hay : Trăng khuyết rồi lòng đừng khuyết theo trăng .
Em cảm ơn bác đã ghé tệ xá
Đăng nhận xét