Chủ Nhật, 5 tháng 5, 2013
HOÀI NIỆM (Thơ văn xuôi)
Thương lắm về một miền quê, nơi ta chưa một lần đặt chân tới. Bên triền sông, lũ cò lặn lội. Ngút mắt ngàn dâu. Bãi đỏ mịn phù sa.
Vườn nhà ai vải đã đơm hoa, vồng mâm xôi vàng nếp cái. Bờ sông xa rực vàng hoa cải. Nón trắng ai về mê mải cuối đường thôn.
Sau lũy tre, tiếng ru thật buồn. Người mẹ trẻ trinh nguyên thì con gái
Em sang sông, tôi thẫn thờ đứng lại. Lỡ một chuyến đò, lỡ cả thời trai. Nhìn mây bay, ta thầm gọi tên ai, nhưng chẳng thể giơ tay với được. Day dứt mãi một niềm hoài ước: Giá mây đừng bay, em đừng sang sông.
Xưa nàng thách ta tìm được lá diêu bông. Quá nửa thời trai ta mới tìm thấy lá. Nhưng em hỡi, ta lại về muộn quá.
Em làm khổ ta, ơi hỡi lá diêu bông!
Hạ Long 02h20 ~ 06h20 29/8/2002
NGUYỄN ĐÌNH THÁI
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
4 nhận xét:
Bài thơ văn xuôi Hoài niệm-Thái viết tốt quá-giàu cảm xúc. Giọng thơ buồn mà ám ảnh, chan chứa tình tiếc nuối. Hái những câu hay:
Em sang sông, tôi thẫn thờ đứng lại. Lỡ một chuyến đò, lỡ cả thời trai. Nhìn mây bay, ta thầm gọi tên ai, nhưng chẳng thể giơ tay với được. Day dứt mãi một niềm hoài ước: Giá mây đừng bay, em đừng sang sông.
Anh cho lời khen
Em thêm lo lắng
Làm sao cố gắng
Để thơ thăng hoa
Ôi ..bài thơ với bức hình mùa gặt của anh đăng lên...sao mà gợi nhớ gợi thương đến vậy....
Cảm ơn bạn đã cho lời bình. Vâng, tôi vốn là một gã nhà quê ra tỉnh nên những câu thơ về quê, cảnh quê hương là một phần trong tâm thức của tôi. Tôi mãi vẫn là LÃO NÔNG PHU gốc rễ Thái Bình.
Đăng nhận xét