Ta hẹn người bên bến sông xưa
Nắng hanh, hoa cải vàng ngợp mắt
Vồng ngô non trổ cờ phơ phất
Lũ cò về ngơ ngác triền sông.
Ta chờ người.
Ra ngóng.
Vào trông
Nắng nhạt.
Hoa cải vàng héo nụ
Bắp khô trắng.
Bãi trơ màu đất cũ
Cò bay trốn rét.
Chỉ còn ta
Ta đợi người đến tiết tháng ba
Ta rét lộc. Chờ cây tàn hoa cũ
Ta rét đài. Đợi búp dần kết nụ
Chẳng còn chi. Chỉ lại mình ta.
Ta hẹn người. Tận bến sông xa
Người hờ hững. Ta về ghềnh cũ
Ta hiểu người. Người biết ta là đủ
Một mình. Làm cuộc hẹn bến xưa
Hạ Long 17/9/2010
* Bài đã in trong các tập thơ:
- LỬA THAN - NXB Hội Nhà văn 2012
- TRUYỀN ĐĂNG - NXB Lao động 2012
(Có sửa chữa so với hai bản đã in trong hai tập thơ trên)
2 nhận xét:
Hay quá anh ơi !
Anh cảm ơn em đã chia sẻ.
Niềm riêng dần sẽ tỏ bày
Ai ơi còn nhớ những ngày đắm say
Chồi non nay đã thành cây
Ngậm trông níu bóng mây bay trắng lòng.
Đăng nhận xét