Tám lần sinh, Trời chỉ cho bẩy đốt
Sáu đốt nên người,
một đốt ngẩn ngơ
Trời chẳng ưa, giáng
tội phải làm thơ
Thơ cũng ngẩn ngơ như đốt con
đầu của Mẹ
Thơ với người, người
với Thơ là thế
Nhân thành Thơ, Thơ
chưa hẳn thành Nhân
Mây Trắng ơi, hãy
buông nhẹ đôi vần
Gieo lại giúp ta cho cân
bằng với trắc
Tháng Ba ơi, tháng
của mùa gieo hạt
Hy vọng tháng năm có
hát gặt bội thu
Bất hạnh thay những
thiên tội làm thơ
Sinh bởi Tháng Ba, giữa
những ngày giáp hạt
Mười bẩy Tháng Ba,
ta ôm đàn ngu ngơ hát
Câu hát nào cũng lỗi
nhạc giữa Tháng Ba
Ngẩng đầu lên, chỉ
Mây Trắng và ta
Níu lấy Thơ đợi tới
ngày gặt hái
03h 05 29/3/2012
(Rút trong tập thơ LỬA THAN-NXB Hội Nhà văn 2012)
NGUYỄN ĐÌNH THÁI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét