Cả cuộc đời, tôi có nhiều món nợ
Nợ bạc,
vay tiền, nghèo khó lắm cũng trả xong
Quay
quắt ngày đêm món nợ trong lòng
Ân
nghĩa của bao người đã khuất.
Đã bao
đêm nghe rì rầm trong lòng đất,
Tiếng
người xưa thoang thoảng vọng về
Mơ hồ từ
rặng duối, bờ tre,
hơi
thở triệu kiếp người xa lắc.
Những
linh hồn bay về trong gió bấc
Từ Côn
Lôn, Phú Quốc, Lao Bảo, Sơn La
Từ Hỏa
Lò tới cát trắng Hoàng Sa
Đâu
cũng gặp những hồn thiêng nước Việt.
Những
CON NGƯỜI đã hóa thành bất diệt,
đã hóa
thân thành đồng lúa, dòng sông,
đã hóa
thân thành sóng biếc Biển Đông,
Hóa
thạch giữa Trường Sơn sừng sững
Tôi đã
thấy ở Gio Linh kiêu dũng.
Thành
Cổ hiên ngang vững chãi thành đồng.
Vẳng nghe từ tiếng hát của con sông.
Ru
đồng đội tôi dưới đáy dòng Thạch Hãn.
Tôi đã
gặp trong Hàng Dương cát trắng,
nấm mồ
chôn Người Con Gái Lê Ki Ma
Tôi đã thăm mười Cô Gái
Sông La
Quây
quần nghỉ giữa Ngã Ba Đồng Lộc
Tôi
sẽ về Him Lam, A1,
gặp ở
đây bao Chiến Sỹ Điện Biên,
gặp đoàn dân công trên đỉnh dốc Pha Đin,
thấy ở
Lũng Lô, anh xung kích hát.
Những
Bế Văn Đàn, những Phan Đình Giót.
Những thanh niên xung phong nằm lại Truông Bồn.
Nằm
lại đâu đây giữa mây trắng Trường Sơn,
những
Người Trẻ đã làm nên lịch sử
Những
NGƯỜI TRẺ đã trở thành bất tử
Tuổi hai mươi, ra
ngõ gặp Anh hùng
Những
con người bất khuất, kiên trung
Cho Tổ
Quốc bốn ngàn năm bất diệt.
5/10/2010
NGUYỄN ĐÌNH THÁI
* Rút trong tập thơ LỬA THAN –
NXB Hội Nhà văn 2012
Ảnh: Đoàn CCB và con liệt sĩ viếng liệt sĩ tại thành cổ Quảng Trị
ngày 24/7/2012 (Tác giả mặc quân phục đứng giữa)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét