Thanh minh này con chẳng còn Cha
Nấm mồ lạnh, cỏ
vàng xanh một nửa
Khắp cánh đồng, xanh màu
xanh của lúa
Chỗ Cha nằm
quạnh quẽ, hắt hiu
Cả một đời dành
dụm, chắt chiu
Lặn lội thân
vạc đồng Đầm, đồng Dệ
Mò ốc cuối
trời, mò cua đáy bể
Có ghềnh sông
nào Cha không đến Cha ơi
Rét thấu xương,
Cha lặn ngòi, ngoi nước
Nắng cháy da, leo đồng cạn, lội
đồng sâu
Vai vác cày,
tay Cha dắt con trâu
Ngọn roi chiều
ấy, rèn nết người con đó
Một bàn tay
đầy, trưa hè Cha làm gió
Hai bàn tay
vơi, Cha vực đỡ đời con
Khoai mốc Cha
ăn, nhường con lưng cơm
Manh áo lành,
Cha dành con đi học
Cha nằm đây giữa lạnh lùng gió
bấc
Nén hương đây
con sưởi ấm lòng Cha
Rồi mai kia con
lại đi xa
Cha lại dắt tay
con như ngày xưa, Cha nhé
Làng
Gọc
Thanh minh đầu cha đi
xa (1998)
Ngày Cha sinh con 17/3
Tròn tuổi 40
NGUYỄN ĐÌNH THÁI
* Rút trong tập thơ LỬA THAN – NXB Hội Nhà văn 2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét