Thứ Sáu, 22 tháng 3, 2013

CHÁU

Hai cháu: Tôm - Nguyễn Đình Bảo Ngọc (Cháu nội) Tũn  - Lý Ngọc Anh Vũ (Cháu ngoại) đã qua 24 tháng tuổi (Tôm:25 tháng 27 ngày; Tũn: 26 tháng 23 ngày).




Ảnh chụp 7/2012: Tôm (Anh: áo xanh) Tũn (Em :áo đen)
Thằng em hơn anh 59 ngày đang đành hanh chọn vị trí đẹp để ông chụp hình

                                                CHÁU

                                  Chỉ độ chục mét vuông      
                                  Trải một đôi chiếu cói
                                  Thế mà như có hội
                                  Thế mà vui vui ghê!
                             
                                  Cháu ngoại thì khóc nhè
                                  Cháu nội cười toe toét
                                  Nào, đến giờ ăn bột
                                  Phải có nhạc mới nghe

                                  “Con cò đậu nhánh tre...
                                  Con công vui nhảy múa..."
                                  "Bà bện đôi chổi lúa
                                  Cháu thi đua với bà...”

                                  Nhạc âm vang khắp nhà
                                  Sáng, trưa và chiều tối
                                  Ngày nào cũng như hội
                                  Ngày nào cũng rất vui

                                  Ông đi xa mong về
                                  Bà đi đâu cũng vội
                                  Cháu ngoại và cháu nội
                                  Hai thằng “Cún”. Ghét ghê!

                                  Đi chợ hay về quê
                                  Nhớ có quà cho cháu
                                  Sắm quần và mua áo
                                  Sắc màu đều như nhau
         
                                  Ai đi đâu về đâu
                                  Cũng thấp tha thấp thỏm
                                  Bụng dạ thì phấp phỏng           
                                  Nhớ hai cháu cồn cào

                                  Mua nhiều nhiều đồ chơi
                                  Mua nhiều nhiều quần áo
                                  Thế nhưng ai cũng bảo
                                  Còn ít, phải nhiều nhiều nữa nha

                                  Đồ chơi tãi khắp nhà
                                  Ô tô và tàu thủy
                                  Gấu bông đi xe hỏa
                                  Cún vàng cưỡi tàu bay

                                  Mọi ngày như mỗi ngày
                                  Bà như cô bảo mẫu
                                  Học trò là hai cháu
                                  Nhà là lớp Mầm Non

                                                                 01h10 20/02/2012

                                                              NGUYỄN ĐÌNH THÁI
                         



                                  
                                 
                 

THÁNG BA


                                      
                                        
                                  
                                         Cho những người đàn ông yêu vợ mình

                            Em có thấy xuân về theo nắng ấm
                            Hoa cúc tinh khôi màu trắng trinh nguyên
                            Nhuộm tháng ba tím ngát sắc đỗ quyên
                            Má em hồng tươi màu hoa tỷ muội

                            Tháng ba này cho lòng anh bối rối
                            Bất chợt xao lòng một nỗi thương em
                            Vất vả, đảm đang, lo liệu, truân chuyên
                            Suối tóc ngày nào, giờ rối bời trong gió sớm

                            Em vẫn bảo: Chồng ơi, lo việc lớn
                            Lập nghiệp, dựng nhà, cưới gả cho con
                            Xử thế đối nhân êm trước, đẹp sau
                            Bao việc mọn một tay em lo hết

                            Danh toại, công thành thế nào chẳng biết
                            Giờ chợt nhận ra: tất cả chỉ hão huyền
                            Cuộc đời anh chỉ giống một con thuyền
                            Em - Thuyền trưởng đang vững vàng chèo lái

                            Nửa đời rồi, tóc pha màu sương muối
                            Ước chi ta về lại những ngày xưa
                            Kìa em ơi, xuân thắm lại Tháng Ba
                            Em – Hoa đời anh bây giờ tươi đẹp nhất

                                                                     03h45 07/3/2012
                                                    (Rút trong tập thơ LỬA THAN - NXB Hội Nhà văn 2012)
                                                                NGUYỄN ĐÌNH THÁI

     

Thứ Bảy, 16 tháng 3, 2013

SINH BỞI THÁNG BA


                                                                      Ngày này năm ấy có một sinh linh chào đời                             

                        Tháng ba
                                        tháng ba
                                                        chút xuân còn sót lại
                        Mẹ ra đồng
                                            ta cũng đi theo
                        Tháng ba
                                        tháng ba. Hoa gạo rụng
                        đỏ đường thôn. Làng ta nghèo. Đang vụ đói

                        Đồng làng ta xanh um màu cói
                        Lũ vịt trời chao chát
                                                           Mẹ mò cua
                        Lúa làng ta xanh rì. Giáp hạt

                        Cha quẩy gánh ngược ngàn
                        Buôn ngô cứu đói
                        Bà ngồi tết chổi
                                                  nhặt thóc lép cọng rơm
                        Ông ngồi buồn
                                                 thuốc lào ngáp vặt

                        Mẹ trở dạ trên đồng
                                                          Xanh rì lau cói
                        Ta oà khóc. Mẹ cười
                        Cha kịp về. Nồi cháo bắp cầm hơi
                        Trám dạ đẻ
                        Mẹ ăn. Ta bú cồn cào
                                                            Mê mải
                        Cháo bắp nuôi ta từ thuở u uơ…

                        Tháng ba
                                        ta nhớ tháng ba
                        Có một ngày ta đi bộ đội
                        Nồi bắp mới
                                            cả nhà ăn
                        Ta lên đường
                                              Rẫy bắp cùng trung đoàn đánh giặc
                        Tháng ba
                                       về thăm mẹ                                        
                                                         ngút mắt
                        triền sông. Xanh rì bãi ngô non

                                                               03h 26/3/2012
                                              Cho bachvan_vietnam@yahoo.com
                                                                 thidan.net

         NGUYỄN ĐÌNH THÁI

                                                     






























ĐI TÌM THỜI GIAN




                                                                                          

                                                                  Cho ngày sinh 17/3

                             Thời gian đi lặng lẽ, vô tình
                             Ta lang thang tìm nhặt lại
                             Có một thuở rong chơi rơi vãi
                             Có thời ta vung phí đổ bớt đi.

                             Có quãng đời ta sống như mơ
                             Giữa thanh thiên còn ngẩn ngơ, mộng mị
                             Có một thời ta gàn ương, duy lý
                             Ngôi miếu thiêng không nhuốm vẻ hoang đường.
                                                                                          
                             Có quãng đời ta ảo vọng vô thường
                             Sắc sắc, không không, tư duy màu giác ngộ
                             Có một thuở ta lắng tâm tịnh độ
                             Trốn thời gian, trốn cả chính mình ta.

                             Ngũ thập ngũ niên ta trốn lủi trong thơ
                             Cầm con chữ bày ván cờ thi mệnh
                             Chao ơi, những âm vần vô định
                             Cung bậc nào cũng gieo dấu thời gian.

                             Có một điều ta chợt thấy bất an
                             Quỹ thời gian hình như còn ít quá
                             Thôi, chỉ cần thu nhặt về một nửa
                             Biết thế nào là đủ, biết vô thường.

                                                                          04h12 23/3/2012
                                                        (Rút trong tập thơ LỬA THAN-NXB Hội Nhà văn 2012)

                                                                      NGUYỄN ĐÌNH THÁI      

Thứ Sáu, 15 tháng 3, 2013

BÀI THƠ THÁNG BA


                                                                             

                                                                     Thân yêu tặng một nửa thế giới

                                       Rút tơ trời, anh đan vòm xanh
                                       Che cả bốn mùa mưa tuôn nắng lửa
                                       Cả những khi trời không bão tố
                                       mà cơn giông đời lại xối xả bủa vây em.

                                       Cả những khi trời đất bình yên
                                       Vòm xanh ấy, đôi tay anh xòe đỡ
                                       Cả những lúc em buồn, em khổ,
                                       anh dịu dàng lau nước mắt cho em.

                                       Anh mang đến cả vầng trăng dịu êm,
                                       nhạt nhòa con đường xưa kỷ niệm
                                       Con đường vắng lát đầy thương mến,
                                       dát vàng trăng từng bước chúng mình qua.

                                       Rút tơ trời, anh kết vạn lẵng hoa,
                                       có tươi đỏ đồng tiền đôi má thắm,
                                       có dịu dàng của một vầng mây trắng
                                       Mỗi cánh hồng anh kết một ý thơ.

                                       Để tặng em Ngày Lễ hội Tháng Ba
                                       Tơ trời kết vòm xanh trong nụ biếc
                                       Sợi tơ lòng, anh kết nên khuông nhạc
                                       Còn tim mình, anh kết những lời yêu.

                                                                                    18/02/2003
                                                                         Chỉnh sửa: 02/9/2012
                                 (Trích trong tập thơ KHƠI DÒNG SUỐI THAN - NXB Văn học 2010)

                                                                         NGUYỄN ĐÌNH THÁI                             

Thứ Năm, 14 tháng 3, 2013

MẸ-THÁNG BA VÀ THƠ



                           Tám lần sinh, Trời chỉ cho bẩy đốt
                           Sáu đốt nên người, một đốt ngẩn ngơ
                           Trời chẳng ưa, giáng tội phải làm thơ
                           Thơ cũng ngẩn ngơ như đốt con đầu của Mẹ

                           Thơ với người, người với Thơ là thế
                           Nhân thành Thơ, Thơ chưa hẳn thành Nhân
                           Mây Trắng ơi, hãy buông nhẹ đôi vần
                           Gieo lại giúp ta cho cân bằng với trắc

                           Tháng Ba ơi, tháng của mùa gieo hạt
                           Hy vọng tháng năm có hát gặt bội thu
                           Bất hạnh thay những thiên tội làm thơ
                           Sinh bởi Tháng Ba, giữa những ngày giáp hạt

                           Mười bẩy Tháng Ba, ta ôm đàn ngu ngơ hát
                           Câu hát nào cũng lỗi nhạc giữa Tháng Ba
                           Ngẩng đầu lên, chỉ Mây Trắng và ta
                           Níu lấy Thơ đợi tới ngày gặt hái

                                                                  03h 05 29/3/2012
                                                   (Rút trong tập thơ LỬA THAN-NXB Hội Nhà văn 2012)
                                                                NGUYỄN ĐÌNH THÁI 

THỜI CHÚNG TÔI ĐÃ SỐNG


                                                                                                  
                                                    
                                                        Đâu đây trong xanh ngát Trường Sơn
                                                       Thoảng trong gió lời những người từng sống. 

                                            Cái thời mà chúng tôi đã sống
                                            Chưa hẳn là đã đẹp lắm đâu
                                            Chưa thể là để hậu thế noi theo
                                            Nhưng chắc hẳn ta không hề hổ thẹn.

                                            Cái thời ta trùng trùng hành quân ra trận
                                            Những con đường và những dòng sông
                                            Những ngọn núi, rừng xanh và những cánh đồng
                                            Cũng loang lổ đầy mình, oằn lưng trong bom đạn.

                                            Cái thời mà giản đơn, rõ ràng kia thù, đây bạn
                                            Người đớn hèn, kẻ hai mặt, lũ tâm địa hiểm sâu
                                            Khi pháo đài bay gieo cái chết trên đầu
                                            Không có chỗ đứng cho bọn người hèn hạ.

                                            Khi giang sơn với chúng tôi là tất cả
                                            Thì một chút máu xương có nghĩa lý gì đâu
                                            Vì một nét S cong trên đồ bản địa cầu
                                            Ta ôm khẩu AK vì danh xưng cho Tổ Quốc.

                                            Thì kia, từ Sa Vĩ Hải Ninh đến Cà Mau rừng đước
                                            Xương ta trắng, máu ta hồng
                                            Mồ hôi ta mặn chát biển Đông
                                            Đấy là xương, máu, mồ hôi của những người không sợ chết.

                                            Thời đã qua chưa hẳn cái gì cũng là đúng hết
                                            Nhưng chuẩn mực bao giờ cũng chỉ một mà thôi
                                            Cao cả - yếu hèn, anh hùng - đê tiện phải chia rõ, rạch ròi
                                            Thang phẩm giá phải vạch bằng vết máu.

                                            Thời ta sống chẳng có gì phải giấu
                                            Sau lưng mẹ hiền, ta lau vụng nước mắt thôi
                                            Ta tòng quân, mẹ lặng lẽ mỉm cười
                                            Ta biết lắm, mẹ gồng mình trong đau cười lặng lẽ.

                                            Thời ta sống là thời ta rất trẻ
                                            Ta mang trẻ trung lợp xanh ngát Trường Sơn
                                            Ta mang trẻ trung trong vắt những dòng sông
                                            Ta mang trẻ trung cho non tơ cỏ thành Quảng Trị.

                                            Thời ta sống, không có thời gian để đắn đo ủy mị
                                            Có đắn đo chăng là sống ra sao, chết phải thế nào thôi!
                                            Thì kia, trong Cổ thành vẫn khắc lại nụ cười
                                            minh chứng khiêm nhường cho thời ta đã sống.

                                            Chúng tôi mặc quân phục này và trên tay cây súng
                                            Không có chọn lựa nào chỗ đứng hay vị thế cho riêng mình
                                            Cái nghiệt ngã muôn đời, quy luật chiến tranh
                                            Rõ ràng lắm: Kẻ sợ chết không bao giờ được sống.

                                            Ngày còn trẻ, chúng tôi giản đơn, chẳng so đo nhiều lắm
                                            Chẳng đứa nào mơ sẽ tướng lĩnh hoặc anh hùng
                                            Có một điều này, hậu thế có hiểu không:
                                            Nhiều đứa chúng tôi chưa một lần dám cầm tay con gái.

                                            Thời đã sống, thời đã qua không ai có thể còn quay trở lại
                                            Nhưng chúng tôi còn trẻ lắm tuổi hai mươi
                                            Ai đến Trường Sơn hãy tươi những nụ cười
                                            Như những ngày, thời chúng tôi được sống.

                                                                                                         Khởi thảo 15/8/2012
                                                                                              Viết xong 01h20 18/8/2012

                                                                                                    NGUYỄN ĐÌNH THÁI
                                           


                                                                                       

                                           


                                         


                                            
                                           
                                           
                                           
                                       

Thứ Tư, 13 tháng 3, 2013

GIẤC TRƯA CỦA MẸ


                                                   

Lặng nhìn mắt Mẹ xa mờ
Bàn tay níu lấy ban thờ của Anh
Khói hương ngát tỏa vây quanh
Thoảng nghe Mẹ gọi tên Anh thì thầm

Ngoài kia nắng tãi già sân
Mơ hồ thoáng nhẹ bước chân lên hè
Chập chờn như giữa cơn mê
Mẹ chợt thảng thốt: “Con về ư con?”

Qua lâu rồi cảnh đạn bom
Mà sao trong Mẹ vẫn còn chiến tranh
Bao ngày mong ngóng chờ Anh
Trắng đêm Mẹ vẫn thức canh hiên nhà

“Chiến tranh từ ấy lùi xa
Con không nhớ Mẹ, quên nhà rồi sao?”
Giấc trưa tiếng gió thì thào
Sẽ sàng  tựa tiếng lao xao lay rèm

Mẹ ngồi níu bóng bên thềm
Bàn chân vô định qua miền hư vô
Đôi dòng lệ đục cạn khô
Chỉ còn đôi mắt sương mờ khuất che

Bỗng đâu đầu dốc triền đê
Một anh bộ đội đi về ngõ xưa.

                                               14h 31 16/6/2012

                                               NGUYỄN ĐÌNH THÁI





              

Thứ Hai, 11 tháng 3, 2013

ĐỒNG LỘC TRƯA THÁNG BẨY


                  ĐỒNG LỘC TRƯA THÁNG BẨY


                   Đừng thỉnh chuông trưa nay, nắng lắm
                   Chiều hôm qua giặc Mỹ trút nhiều bom                                     
                   Cả tiểu đội vừa thức trắng đêm
                   Hãy để họ ngủ nán thêm chút nữa.                                                   

                   Đi nhẹ gót, xin thì thầm khe khẽ
                   Các chị vừa chợp mắt thôi
                   Tai ù lên vì những loạt bom rơi
                   Hãy để họ chìm sâu trong giấc ngủ.

                   Đồng Lộc trưa nay nắng như đổ lửa
                   Gió Lào ơi, xin hãy dịu chút đi!
                   Các chị tôi vừa thiêm thiếp hàng mi
                   Hãy để họ ngủ yên trong gió mát.

                   Đừng nói to, hãy thì thầm câu hát
                   Các chị tôi muốn ngủ giữa lời ca
                   Quê hương gần nhưng Mẹ lại ở xa
                   Sông La xanh đang dịu dàng câu ví dặm.

                   Đừng đốt nhiều hương, trưa nóng lắm
                   Khói bom, bụi mù mịt ngã ba
                   Quê hương gần nhưng Mẹ vẫn ở xa
                   Xin nấu giúp các chị tôi nồi bồ kết.

                   Mong chiều muộn, khi trận bom vừa dứt
                   Họ lại cười khúc khích cạnh hố bom
                   Nước gội đầu thoảng ngát hương thơm
                   Chỉ một gáo thôi cũng mượt dài mái tóc.

                   Ai đến thăm, xin đừng có khóc
                   Các chị tôi đang lấp hố san đường
                   Bộ đội và xe đang hướng thẳng chiến trường
                   Chiều nay giặc dội bom nhiều hơn ngày trước.

                   Ai đến thăm, xin dọn mâm, lau bát
                   Bữa trưa nay mới luộc vội nắm mì
                   Chưa kịp cơm chiều, các chị phải đi
                   Bom lại nổ, đường chưa thông, đoàn xe tắc lối.
                                                                                                
                   Ai đến thăm, xin đừng có vội
                   Bốn tư năm rồi, các chị vẫn trụ lại đây
                   Hãy trồng thêm cho họ mươi cây
                   Trưa Đồng Lộc, gió Lào, nắng lắm.

                   Ai đến thăm, xin thắp nhành hoa trắng
                   Mười chị tôi vẫn trẻ mãi tuổi đôi mươi
                   Trần Thị Hường mới mười bẩy thôi
                   “Già nhất” Võ Thị Tần, “đã” hăm hai tuổi.

                   A4 chiều nay ra quân lần cuối
                   Mười bẩy giờ hai bốn tháng bẩy, năm sáu tám Mậu Thân
                   Phút lâm chung cả tiểu đội vẫn quây quần
                   Chỉ duy nhất hố bom này không bao giờ san lấp nổi.

                   Vĩnh hằng nơi đây mười thiên thần hai mươi tuổi
                   Ai đến viếng thăm, đừng có khóc thương
                   Bom lại rơi, tiểu đội 4 lại ra đường
                   Bụi lắm, tóc bết bùn, xin nấu giùm các chị tôi nồi bồ kết.
                  
                                                    44 năm ngày Mười chị về Đất Mẹ
                                                         (24/7/1968 – 24/7/2012)
                                                   65 năm ngày Thương binh – Liệt sỹ
                                                          (27/7/1947 – 27/7/2012)
                                                               Thành phố Đà Nẵng
                                                                  05h30 20/7/2012
                                                     Sửa lại tại Hạ Long 16h 26/7/2012

                                                              NGUYỄN ĐÌNH THÁI



               
     Ảnh: Vòng hoa của Đoàn CCB 
tại  Nhà tưởng niệm các Anh hùng  Liệt sỹ         
TNXP Ngã ba Đồng Lộc (Can Lộc-Hà Tĩnh)
ngày 23/7/2012 nhân 65 năm ngày TBLS
        (27/7/1947-27/7/2012)